Lúc này mình cũng chỉ cười mỉm, đành ghi:
"Tự tin lên em"
"Anh đã chỉ em tự tin là gì, nhưng em không thể nhớ"
Xong mình lái chủ đề sang ngày sinh nhật ẻm, và câu chuyện lại bắt đầu đi theo hướng khác đỡ phải suy nghĩ hơn
Mệt bỏ mẹ, mình vừa về đây...
Khổ lắm các bác ơi Mình phóng như điên ra Nhà Thờ, nhắn ẻm:
"Em đang đứng đâu ?"
"Em Không Biết"
"Em nhìn xung quanh xem, đang ở đâu ?"
"Em không biết, em bên cạnh một cái trường học"
"Rồi anh biết rồi, đứng ngay tại đó"
Là cái trường Hòa Bình kế bên cái nhà thờ đó các bác ạ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét